Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

THƯƠNG LẮM HOA CẢI ƠI (Thầy Nguyễn Quốc Khánh)



Em nhắc đến mùa hoa cải quê hương
Làm sống lại trong ta cả một miền thương nhớ
Bất chợt! Cả một trời hoa cải nở
Hoa cải vàng nỗi nhớ kỷ niệm xưa

Đã nửa đời ta lang thang chốn phồn hoa
Nơi có ít vinh hoa và có nhiều xí xố
Những luỹ tre làng cứ mãi lùi xa
Những dòng sông quê
Những ao làng đã thành sa mạc
Mái đình chẳng còn cong theo những câu chèo

Chốn phù hoa cho ta cơm, rượu, thịt
Tưởng an bài mà lòng đói liên miên
Đói chút hương đồng,đói mùi rơm rạ
Đói màu cỏ non, màu hoa cải ven sông
Đói cái se lạnh đầu đông,cái nực nồng mùa hạ
Đói tiếng sáo diều vi vút giữa không trung

Ôi! Bóng chiều đổ xuống mẹ mênh mông
Hoa cải vàng gọi mùa đông tới
Hoa cải vàng như đang ngóng đợi
Ta bỗng dại khờ... nước mắt rưng rưng...

Nguyễn Quốc Khánh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét